Thế giới vận hành, có âm và có dương.
Chẳng ai đúng hay sai hết. Cuối cùng cũng chỉ là một kiếp người.
Đàn bà tuy yếu sức, nhưng lại cực kì tham vọng.
Tham vọng hay nghĩ nhiều. Nghĩ nhiều lại nặng mưu kế. Thứ yếu nhất của đàn bà, là ko dám để mọi chuyện tự nhiên.
Cây tăng trưởng, là lẽ tự nhiên của nó.
Nhiệm vụ của người trồng cây, chỉ là ngăn sâu, bệnh, tiếp nước, bón phân nếu thiếu, chắn nắng, tránh úng.
Nhưng đàn bà, và con người ở thời hiện đại…
…Cái gì cũng có, chiêu nào cũng đầy, duy chỉ có cái Tâm Chăm Sóc, là không lũ đầu đất nào chịu hiểu, và dám.
Có biết gì đâu, ngoài trò xông lên ăn cướp, cho có thứ mà làm, cho gia tăng cơ hội.
Những người đã tin tưởng tuyệt đối vào hòa hợp…
…Cũng cần phải trang bị bản lĩnh cực mạnh, để ngăn trở lũ ngu dốt sợ hãi tấn công vào mình.
“Tao không làm, thì tao chết đói à.
Không xông lên, thì bọn khác cướp hết à. Đời người ngắn ngủi, phải cố mà cướp cho nhanh”.
Là những lí lẽ ngu dốt, của bọn không hiểu: trên đầu người còn có luật lệ, có trời xanh, có luật vũ trụ, trừng phạt kẻ phá vỡ tự nhiên.
Có tiến. Có lùi.
Có lùi. Có tiến.
Cảm xúc chân thành, trong im lặng, là thứ duy nhất, đúng mãi mãi, trong đời này.
Đời người, chỉ cần học một điều duy nhất.
Là: phải luôn chuẩn bị, thật nhiều nhiều lương thực, khi mùa đông đến, hoặc thậm chí: khi cả quả đất nổ tung.
Mùa đông không chết.
Mùa hè tự khắc sinh sôi. Một hạt giống có thể thành một rừng cây là vì vậy.
Và một hạt giống, rất khó để thành một rừng cây.
Nếu ko có bàn tay con người Chăm sóc Bảo vệ.
Chăm sóc bảo vệ. Chứ không phải: cả đời đi săn bắt hái lượm. Hay: suốt ngày bơm tăng trưởng, ép lớn cho nhanh.