Chúng ta thèm tiền.
Cần tiền.
Buộc phải có tiền.
Vậy mà sao: không ai cho ta vậy?
Ta đang không biết phải làm sao để có tiền đây?
Tất cả những gì ta: thích làm, có thể làm, ta đã làm rồi.
Ta đã khóc thương rồi, chân thật rồi, giãy dụa rồi.
Đã bình tĩnh rồi, tuân thủ rồi, lí trí rồi…
Sao: tiền bạc vẫn không đến với ta?
Ta làm gì đây?
Cách làm là gì?
Tìm người.
Ai đó, hãy cứu giúp ta ra khỏi cuộc đời đen tối này đi. Ra khỏi mớ bòng bong này đi.
Ai đó mà ta nếu thấy họ ok, thì ta muốn dùng tình (hoặc tiền, hoặc chính sách, hoặc tham vọng, hoặc sự thương hại…) của ta, để họ theo ta, làm thay ta.
Cứu ta ra khỏi đám mây u ám này.
Mượn đao giết người.
Ta không muốn làm việc bẩn thỉu, khó nhằn, đau đầu.
Ta muốn mình được ngồi ở ngôi: cửu ngũ chí tôn, chỉ tay năm ngón, nhất hô bá ứng.
Ta, sẽ dùng: tiền bạc, tình cảm, tâm tư, nội tâm.
Để ban phát cho nó.
Ta hơn người mà.
Ta tinh tế mà.
Điều quan trọng là…
Cấm đứa thần dân nào, được biết về suy nghĩ của ta.
Cấm được kết nối.
Cấm được động đến ta.
Cấm bắt ta làm bất cứ việc khó nào.
Nhiệm vụ của ngươi, là làm lợi cho ta, và phải làm nó bằng phép màu. Chứ: cấm được đụng đến ta.
Ta sẽ ban phát ân huệ, khi ngươi còn hữu dụng.
Nhược bằng ngươi hết giá trị, hoặc làm ta đau đầu.
Ta sẽ trảm…
Người phàm mắt thịt, thì không thể tiêu diệt được ta.
Ta sẽ mãi: ẩn trong bóng tối, dùng chính trị, chi phối mọi thứ.
Ta: là khôn ngoan nhất thiên hạ.
Ta: có lợi ích, an toàn, và bình an.
Nhưng,
Có một thứ, mà không cần tới kiếp sau, mà ngay kiếp này(thậm chí không quá 6 tháng), đã tiêu diệt ta rồi.
Nó: là gì?
Nó là một con ngáo ộp.
Rất hay bất thình lình xuất hiện, trong quá trình hợp tác.
Để: tiêu diệt tất cả những sự hời hợt, mỏng manh, lợi dụng, yếu ớt…
Nó: tiêu diệt chính trị rẻ rách.
LỖI
Thật đen đủi…
Có học giả đã định nghĩa: Chuyên gia là gì?
Chuyên gia không phải là: biết bao nhiêu thứ?
Hay không phải hiểu sâu ra sao?
Không phải làm xuất sắc thế nào?
Mà chuyên gia, là người: đã vượt được bao nhiêu LỖI, trong lĩnh vực của mình.
Cái gì không mua được bằng tiền, thì chỉ có thể mua bằng rất nhiều tiền.
Rất nhiều tiền vẫn không đủ, thì phải: rất rất rất nhiều tiền.
Ta không có tiền.
Ta thì vừa hoặc không đủ lực, hoặc vừa quá tốn kém.
Chưa kể, nơi nào đến với nhau thuần vì tiền, thì dù là bao nhiêu đi nữa.
Cũng thách: tồn tại nổi quá 2 năm (một con số trung bình).
Tại sao trời xanh, cứ làm trái ý ta như vậy?
Tại sao, trên đời, lại có những thứ khốn nạn, như: lỗi, nút thắt, rối bời, mệt mỏi, không đúng ý ta…
Có những thứ như: phản bội, không trung thành, không giữ lời hứa, quá tải, không còn thời gian mà kết nối…
Thế rồi những thứ như: lật đổ, chống đối, bỏ cuộc, chán đời, không như ý…
Tại sao, thằng khác, nó không nghe ta.
Sao ta mong, có một thằng: vừa giỏi, vừa trung thành, vừa ăn ít. Mà lại không có vậy?
Sao mọi thứ cứ trái ý ta.
Sao không ai: cứu ta vậy?
Ta, hoặc là có thể: đi chết đi.
Hoặc là có thể, dần BUỘC học ra
Một bài học.
…
Bài học gì đây?