Tôi thất bại khi nào?
1. Không đủ khả năng mà cứ thích ngồi vào đội tuyển.
2. Sống trong môi trường mình không thích. Nhưng phải cố để đi đến hết.
3. Sống vì đích đến. Không sống vì điều mình thích ở hiện tại.
4. Điều 2 lặp lại.
5. Điều 2 tiếp tục lặp lại.
6. Làm việc vì động cơ mong cầu ở thì tương lai. Vì ở xung quanh gồm toàn những người như vậy.
7. Tôi ghét đa phần con người. Vì họ thường sống vì lợi ích. Họ không cho tôi khóc.
8. Sống ép theo chiêu thức mọi lúc, mọi nơi, mọi hoàn cảnh
9. Kể cả tôi có làm chiêu thức xuất sắc. Cũng không ăn thua.
10. Một lần nữa, tôi ghét chiêu thức.
11. Vậy mà những người đến với tôi, lại muốn tôi: phải bất biến chiêu thức. Không được phép thua một giây nào
12. Thật nực cười là tôi lại cho phép điều đó.
13. Khi ở trong đám đông, tôi thấy mình: nhạt nhẽo, không đủ chân thành.
14. Và nếu tôi là leader của đám đông đó, tôi lại phải động viên tinh thần, cho những ham muốn và sợ hãi của con người.
Tôi thành công khi nào?
Bất cứ khi nào, tôi không bị những điều trên: tôi thành công
Tổng kết lại, đời người có những kẻ thù sau
1. Sống và làm việc cùng nhiều người. Bản năng của con người thật đáng chán.
2. Ép theo chiêu thức. Chả có chiêu thức mẹ nào, là luôn đúng cả.
3. Để sợ hãi hoặc tham lam vật chất chi phối. Mà không phải là chính mình trong hiện tại.
4. Để mình rơi vào môi trường độc hại. Biết mà không dám thoát ra.
5. Sống vì ngày mai hoặc hôm qua. Mà không phải điều gì là tốt cho hiện tại
Tiếp tục tổng kết, tôi thấy đời người chỉ có hai kẻ thù
1. Giặc ngoài.
Là những con người đến với nhau vì lợi ích. Chứ không phải vì nhau hay sở thích chung.
Tôi sợ con người phát khiếp. Vì họ:
– Bất tài. Không có một tài năng cụ thể nào. Sống vì cầu lợi chứ không phải vì mình hiện tại.
– Hèn nhát. Hoàn cảnh khổ sở mà không dám thoát ra. Vì không đủ bản lĩnh thoát ra.
– Chiêu thức. Và ép chiêu thức.
– Diễn kịch. Cùng yếu tố với tri thức.
– Mong cầu. Không một giây quên lợi ích. Dù điều này vừa khổ đau, vừa không hiệu quả.
– Để mình rơi vào nghịch cảnh, mà không thoát được ra.
2. Thù trong
Ép chiêu thức.
Sợ tương lai.
Cầu tương lai.
Ấy thế mà tôi lại làm việc trong lĩnh vực giáo dục
Chả sao cả. Nhìn lại, tôi thấy ngành nào cũng có việc thế này.
Tôi nhận thức ra sớm. Thì tôi thoát được sớm
Tôi thấy bản năng con người thật hèn nhát.
Trong đó có cả tôi ngày trước
Đó là lí do, tôi tránh xa con người.
Để đón người, mà tôi gọi là: Đẳng cấp để hiểu Vô Vi.
Dù rằng, người này, khó gặp như lên trời
Ở trên, tôi phát hiện ra rằng: tôi đang tình cờ viết về những người nghèo hơn mình.
Với bạn đang có thể giàu hơn tôi, tôi nhắn nhủ rằng:
- Bạn có biết, điều gì đã bạn đang thành công không?
- Bạn có biết, khi nào bạn sẽ thất bại không(hay không thành công nữa)?
- Điều gì sẽ phá thành công của bạn hiện tai?
Nếu bạn trả lời được ba câu hỏi trên, một cách không khiên cưỡng.
Tôi sẽ chúc mừng bạn.
Đó là một thành công bền vững